![]() |
Về bài thơ Hoàng hạc lâu của Thôi Hiệu (Nguyễn Minh Thanh) |
![]() |
![]() |
![]() |
Người viết: ThanhHung | |
09/07/2009 | |
* Nguyễn Minh Thanh
Nhà thơ Thôi Hiệu sanh cùng thời với Lý Bạch, quê ở Biện Châu, đổ Tiến sĩ vào năm Khai Nguyên thứ 11, đời vua Đường Huyền Tông. Thôi Hiệu (Thôi Hạo) làm thơ rất hay; đến đổi nhà thơ Lý Bạch phải nể nang.Tương truyền, khi ông Lý Bạch lên lầu Hoàng Hạc chơi, thấy cảnh sơn thủy hữu tình muốn chấp bút đề thơ, chợt thấy trên vách đã có bài Hoàng Hạc Lâu (HHL) của Thôi Hiệu liền đọc , rất mực khen ngợi, và than: " Nhãn tiền hữu cảnh đạo bất đắc; Thôi Hiệu đề thi tại thượng đầu", tạm dịch: "Trước mắt có cảnh đẹp mà không thể làm thơ được, vì ở trên đã có bài thơ của Thôi Hiệu rồi". Vậy bài HHL của Thôi Hiệu hay như thế nào, xin chếp ra đây để qúi độc giả thưởng thức.
HOÀNG - HẠC LÂU
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán - Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh - Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu!
THÔI - HIỆU
Đây là bài thơ Đường hơi đặc biệt lai cách điệu Cổ Phong, vì cách chấm câu của câu thứ nhứt là vần trắc.Tuy nhiên bài HHL rất nổi tiếng. Và thêm đặc biệt nữa là có rất nhiều người dịch bài thơ này.Xin đơn cử một số danh sĩ đã dịch bài HHL:
LẦU HOÀNG - HẠC
Người xưa cưỡi hạc đã bay cao
Lầu hạc còn suông với chốn nầy
Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn
Nghìn năm mây bạc vẩn vơ bay
Vàng gieo bến Hán, ngàn cây hửng
Xanh ngát châu Anh , lớp cỏ dày
Trời tối quê hương đâu tá nhỉ?
Đầy sông khói sóng gợi niềm tây
NGÔ - TẤT - TỐ
Tiếp theo cụ Trần - Trọng - Kim có lời dịch HHL :
LẦU HOÀNG HẠC
Người đi cưỡi hạc từ xưa
Đất nầy Hoàng - Hạc còn lưa một lầu
Hạc vàng đi mất đã lâu
Ngàn năm mây trắng một màu mênh mông
Hán - Dương cây bóng lòng sông
Bãi kia Anh - Vũ cỏ trông xanh rì
Chiều hôm lai láng lòng quê
Khói bay sóng vỗ ủ ê nỗi sầu
TRẦN - TRỌNG – KIM
Kính thưa bạn đọc, còn nhiều, rất nhiều người dịch bài thơ trên, tuy nhiên gần đây người ta được biết ông Vũ - Hoàng - Chương cũng có bản dịch bài HHL như dưới đây:
LẦU HOÀNG - HẠC
Xưa hạc vàng bay vút bóng người
Đây lầu Hoàng - Hạc chút thơm rơi
Vàng tung cánh hạc đi đi mất
Trắng môt màu mây vạn vạn đời
Cây bến Hán - Dương còn nắng chiếu
Cỏ bờ Anh - Vũ chẳng ai chơi
Gần xa chiều xuống đâu quê quán?
Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi!
VŨ - HOÀNG – CHƯƠNG
Nhà thơ Tản - Đà Nguyễn - Khắc - Hiếu cũng đã dịch bài HHL theo thể thơ Lục Bát, đa số quí độc giả đều đã học qua, đọc qua, xin miễn chép ra nơi đây. Riêng tôi (NMT), cũng mạo muội bắt chước người đi trước, xin phỏng dịch bài HHL như sau:
LẦU HOÀNG - HẠC
Cưỡi hạc người xưa bóng mịt mờ / mờ mịt
Để lầu Hoàng - Hạc đứng trơ vơ
Hạc vàng một thoáng mù tăm tích
Mây trắng ngàn năm mãi lửng lơ
Sông biếc Hán - Dương cây diễm ảnh
Bãi xanh Anh - Vũ cỏ sầu mơ
Chiều rồi quê cũ phương nào nhỉ?
Khói sóng ơ hờ... ai ngẩn ngơ!!
NGUYỄN MINH THANH
LẦU HOÀNG - HẠC
Người xưa cưỡi hạc vàng đi
Ngậm ngùi Hoàng - Hạc lầu ghi chốn này
Hạc vàng một thoáng mù bay
Lửng lơ mây trắng thương hoài ngàn năm
Hán - Dương sông biếc cây nằm
Bãi xanh Anh - Vũ cỏ sâm sẩm màu
Chiều rồi quê cũ nơi đâu?
Bâng khuâng khói sóng đọng sầu... ngẩn ngơ...!! |
|
Cập nhật ( 09/07/2009 ) |
< Trước | Tiếp > |
---|
|